Chuyển đến nội dung chính

17 tuổi tôi im lặng, 30 tuổi tôi kể… và cô ấy mỉm cười

 


Gặp lại người con gái năm 17 tuổi: Nếu ngày ấy tôi nói ra…



Năm tôi 17 tuổi, tôi thích một người.



Không ồn ào, không viết thư, không tỏ tình. Tôi chỉ… lặng lẽ thích. Mỗi ngày đến lớp, tôi đều chờ đợi khoảnh khắc được nhìn thấy cô ấy bước vào. Tóc dài, hay cười, ánh mắt sáng. Với tôi, thế là đủ.


Chúng tôi học cùng lớp suốt ba năm. Cô ấy là người thân thiện, được nhiều người quý mến. Tôi cũng là một phần trong nhóm bạn thân, thỉnh thoảng trò chuyện, đùa giỡn – nhưng chỉ thế. Bởi vì… tôi biết cô ấy hình như thích một người khác. Cũng là bạn trong lớp, đẹp trai, học giỏi, đá bóng hay. Mỗi lần cô ấy nhìn về phía cậu ta, ánh mắt sáng hẳn lên – và tôi, như mọi khi, chỉ ngồi im ở phía sau, lặng nhìn.



Tôi chưa từng nói ra điều gì. Không phải vì nhút nhát, mà vì sợ mất đi những gì đang có – một mối quan hệ bạn bè yên ổn, không tổn thương. Và cũng vì tôi nghĩ: biết đâu rồi thời gian sẽ trôi, và cảm xúc ấy sẽ lặng đi như mọi thứ khác của tuổi học trò.


Nhưng không.


Nhiều năm sau…


Chúng tôi mỗi người một hướng. Tôi học tiếp, rồi đi làm, chưa lập gia đình. Cô ấy kết hôn khá sớm – với một người không phải cậu bạn cùng lớp năm nào.



Tôi biết tin qua bạn bè: cô ấy cưới một người làm kinh doanh, có vẻ thành đạt. Tôi mừng cho cô ấy, dù trong lòng có chút gì lặng đi. Đó là cảm giác mà chỉ những người từng yêu đơn phương mới hiểu: mình chẳng có quyền gì, nhưng vẫn cứ đau âm ỉ.


Thời gian tiếp tục trôi. Tôi mải mê với công việc, những mối quan hệ lưng chừng, những buổi tối dài không biết đi đâu. Còn cô ấy, theo những gì bạn bè kể lại, thì hôn nhân không êm đềm như vẻ ngoài.



Chồng cô ấy là người sống khép kín, nóng nảy, đôi khi cộc cằn. Có lần tôi nghe kể anh ta chơi bời, cá độ, thậm chí có người khác ở nơi làm việc. Cô ấy im lặng chịu đựng suốt một thời gian dài, cho đến khi quyết định ly hôn. Không con cái, không tài sản tranh chấp, chỉ có sự thất vọng và mệt mỏi đến tận cùng.




Rồi một ngày, chúng tôi gặp lại nhau.


Buổi họp lớp sau gần chục năm xa cách. Người nào cũng khác. Có người rạng rỡ, có người trầm lặng, có người vắng mặt vì lý do riêng. Tôi đến hơi muộn, và tình cờ ngồi cạnh cô ấy – người mà tôi đã giấu kín tình cảm cả một thời thanh xuân.



Cô ấy vẫn vậy, nhưng có gì đó trong ánh mắt như đã đổi. Không còn ánh sáng ngây thơ năm nào, mà là sự điềm đạm, từng trải. Chúng tôi nói chuyện như hai người bạn cũ, không gượng gạo, không giấu giếm. Cô ấy kể cho tôi nghe rằng đã ly hôn, hiện sống một mình, tập trung cho công việc. Không buồn, không tiếc – chỉ là nhẹ nhàng thừa nhận: “Có lẽ… em đã chọn sai người.”



Đến lượt tôi, chẳng hiểu sao, tôi lại kể. Kể về mối tình đơn phương của chính mình – với cô ấy. Rằng tôi từng thích cô ấy suốt những năm cấp ba. Rằng tôi đã không dám nói. Rằng tôi sợ nếu nói ra, mọi thứ sẽ đổi khác, và tôi không dám đánh đổi.


Cô ấy không ngạc nhiên. Chỉ im lặng, rồi cười khẽ.


“Nếu hồi đó anh nói ra… biết đâu bây giờ tụi mình đã không chỉ là bạn học mà là bạn đời cũng nên.”


Chỉ một câu, nhưng tôi nghe trong đó là cả một thanh xuân đã qua. Là điều lẽ ra có thể xảy ra – nhưng không xảy ra. Là cái giá của sự im lặng, và sự tiếc nuối không thành lời.


Chúng tôi ngồi thêm một lúc. Rồi mọi người rủ nhau chụp ảnh, trò chuyện. Đêm đó kết thúc như bao buổi họp lớp khác, nhưng trong lòng tôi lại không bình thường như mọi lần.


Sau đó, chúng tôi vẫn giữ liên lạc.

Những tin nhắn không dồn dập. Những cuộc trò chuyện không quá dài. Nhưng có một điều gì đó dịu dàng hơn, gần gũi hơn, mà trước đây chưa từng có.



Tôi không biết điều gì đang chờ ở phía trước. Liệu chúng tôi có tiếp tục là bạn? Hay một lúc nào đó, hai người đã lỡ nhau ở tuổi 17 lại có thể tìm thấy nhau ở tuổi 30?


Tôi cũng không vội vã. Có lẽ, tình cảm thật sự – khi đủ sâu – không cần ồn ào, chỉ cần đúng lúc.




Bởi vì trong cuộc đời, có những người không đến đúng thời điểm. Nhưng biết đâu… họ đến đúng lần sau.


Bài đăng phổ biến

Video xăm vùng kín… và pha xử lý khiến cô gái Hà Nội nổi như cồn!

Trẻ không chơi, già đổ đốn: Cụ ông 70 tuổi “làm từ thiện” phiên bản karaoke

Sự cố chiếc áo của bé 2K5

Bikini vàng, bể bơi vô cực và nụ cười ‘gây nghiện’ của Lê Phương Anh

Chỉ 4 giây nhưng nóng bỏng

Cô nàng diện nón lá giữa phố khiến dân mạng nhầm là “Yua Mikami phiên bản Việt”

Clip 14s khiến bao anh em ‘đứng hình’ – Bí ẩn hot girl mới của mạng xã hội

Cô gái 17t chia sẻ Tôi vừa được chơi lại vừa có tiền, tội gì

Cô gái được ví như bản sao Ngân 98: Mặc táo bạo, sống chất và hút hàng nghìn mắt nhìn